Mình là người sống hơi thiên về cảm xúc nên đôi khi chuyện down mood đến với mình rất nhanh, nó có thể kéo dài từ mấy tiếng cho đến vài ngày là bình thường. Mấy lúc như vậy mình thường không nói chuyện với ai hoặc sẽ chỉ nói với những người quen thuộc và tìm kiếm những việc không liên quan đến học tập, công việc để thư giãn bản thân.
Chưa hẳn nó giúp mình hết buồn, nhưng nó lại giúp mình enjoy cái thời gian mình down mood đó, mình hiểu và chấp nhận những điều đang đến, sẽ đến và đã đến.
Vừa nấu ăn vừa coi phim
Không quá xa lạ với những bạn hay xem story của mình, mình hay chụp hình đồ ăn up lên lắm, xấu đẹp gì cũng up luôn. Đó chính là những lúc tâm trạng mình không vui thì mình sẽ làm món gì đó, ngon dở gì mình cũng ăn. Mình nhớ có lần gần nhất mình khá là stress, gập laptop lại, lúc đó là khoảng 9h tối. Mình không biết nấu gì vì cũng có ăn đâu, tối rồi, mình quyết định đi nắn trân châu. Mình lấy bột, pha nước và nhồi bột, xong xuôi cục bột thì mình bắt đầu bật tivi lên xem phim, vừa xem vừa vo tròn cục trân châu.
Thời khắc đó mình cũng không biết sao mình ngồi vo 2 tiếng đồng hồ nhưng thấy vui hẳn. Hết phim, mình cũng đem trân châu đi cất rồi sửa soạn ngủ. Coi bộ nỗi buồn của mình dễ dãi với đồ ăn ghê.
Nghe nhạc
Bạn thích nghe nhạc gì khi buồn? Mình mà buồn thì nhạc US-UK mới kéo mình lên nổi. Mình không giỏi tiếng Anh nhưng mình nghe mại mại cũng biết sương sương bài vui bài buồn. Mình có nguyên tắc khoảng 2 năm nay chính là loại bỏ nhạc buồn trong list nhạc nghe mỗi ngày. Tuy nhiên, thì đôi khi nhạc buồn cũng có những bài rất hay, mình hạn chế hết mức có thể thôi.
Đến đây, có lẽ bạn sẽ nghĩ “ủa gì ngộ vậy?”, mình nhận ra cái nguyên tắc đó đã cứu mình khỏi tâm lý tiêu cực, dù là một bài hát nhưng câu hát có nghĩa buồn sẽ tác động lớn vào não bộ của mình, trong đầu sẽ luẩn quẩn các câu chữ của bài hát. Trước đây mình cũng thuộc dạng ghiền nhạc thất tình, nhạc buồn là nghe, mình tưởng lúc đó mình ngầu nhưng dài lâu nó ăn sâu hơn vào tâm lý của mình, buộc mình phải dừng lại việc này và thay đổi.
Đến giờ, lúc buồn, mình chỉ nghe nhạc vui hoặc loại nhạc mình không hiểu ngôn ngữ ví dụ như nhạc Hàn Quốc, Trung Quốc, Pháp,… Tuy nhiên, nghe nhạc cũng chỉ bổ trợ một phần nào đó giúp mình thư giãn hơn thôi.
Đọc gì cũng được
Sách gần như gắn liền với mình, mình đọc chậm lắm nên mãi không theo được ai. Nhưng mình không đặt áp lực là sẽ đọc thật nhiều, chất lượng vẫn hơn số lượng. Nhà mình khá nhiều thể loại như tâm lý, tiểu thuyết, ngôn thìn, văn học, sách chuyên ngành, truyện, tản văn,… Nhưng mình lại thích đọc thể loại nhẹ nhàng vào lúc buồn nhất, ví dụ như những cuốn sách của thầy Thích Nhất Hạnh, Minh Niệm, self-help,… Lúc đọc mình sẽ tập trung vào cuốn sách hơn là phải lo nghĩ về những chuyện khác. Đọc sách cũng là một dạng enjoy với nỗi buồn của mình, tui cảm thấy vậy, mọi thứ trôi chậm rãi giúp tui sáng suốt hơn.

Tập yoga
Lại câu chuyện tập Yoga, cái này mới xuất hiện từ khi tui tập thể dục thôi nhưng tui dám khẳng định nó giúp tui ổn định hơn nhiều về cảm xúc của mình. Trước khi tập mình hay dành 10 phút để thiền. Ban đầu tập thiền thì 2p thấy dài đằng đẵng, không kiểm soát được suy nghĩ, nhắm mắt là mình lại nghĩ về lúc buồn và mình đã từng khóc khi đang thiền, nghĩ nhiều thứ khó giải thích được nhưng chị Jess – người mình theo tập Yoga luôn nhắc mình nhớ là “hãy để mọi suy nghĩ của mình xảy ra, nếu có suy nghĩ đừng hoảng loạn mà bình tâm nhìn chúng, hít vào và thở ra”.

Đến tận bây giờ là khoảng gần 3 tháng tui thiền, giờ 10 phút tui cũng muốn ngồi thêm vì thực sự giây phút đó tui yêu bản thân nhất, đầu óc trống rỗng và điều hoà cảm xúc cân bằng thích lắm. Mà càng buồn tui lại càng tập Yoga hăng say hơn, có lẽ vì cả não bộ và thể xác đều mệt mỏi nên cần được bung xoã năng lượng đó ra khỏi cơ thể, như vậy mới đỡ được.
Học
Mình bắt đầu tập trung về việc học hơn và hơn thế, việc học sẽ rèn cho mình một cách vươn lên. Mình nghĩ đơn giản, khi buồn mà mình tập trung vào một việc nào đó thì sau này mình dễ vượt qua hơn. Gần đây mình học nhiều để xây dựng thương hiệu cá nhân, học xây dựng website bé bỏng của mình và bồi đắp thêm kiến thức về content. Ngày xưa mình buồn ngộ lắm, buồn là bỏ hết. Còn giờ thì mình buồn thì vẫn dung nạp được kiến thức mới.

Những cách trên đã giúp mình rất nhiều trong việc chữa lành cũng như là hỗ trợ mình mỗi khi down mood. Mình nghĩ mỗi bạn sẽ có một cách show off nỗi buồn của mình riêng, cách nào cũng được, miễn nó khiến bạn cảm thấy hài lòng, thoải mái ngay tại thời điểm đó.
Julie Nguyễn
Bạn có thể tham khảo chuyện học của mình: Mình đã học khóa Content nào trong 3 tháng gần đây